Cốt Truyện Game Song Of Horror Bí Ẩn Hộp Nhạc Với Giai Điệu Kinh Hoàng Mọt Game

Show video

Đồ rê mi fa sol la si mê Em... gái Mọt, có ai mê không nè? Nếu có thì ngồi xuống đây, chúng ta sẽ cùng nhau hòa vào giai điệu đầy cuồng nhiệt, cháy bỏng đến mức ai nghe xong cũng “bốc hơi” không dấu vết. Đó là một bài nhạc có từ xa xưa, và dù vô tình hay cố ý, tất cả những ai nghe xong chắc chắn đều sẽ có những trải nghiệm có một không hai… vì đơn giản đó sẽ là lần cuối cùng họ được nghe nhạc trong cuộc đời. Không để các bạn chờ lâu nữa, hãy cùng em gái Mọt phiêu lưu trong bản nhạc không hồi kết này trong tựa game Song of Horror nhé Chỉ một bài nhạc thôi lại có thể hủy diệt nhân loại và lan truyền như dịch bệnh, đó chỉ có thể là bài nhạc bị nguyền rủa của ác quỷ! Âm nhạc là thức ăn nuôi dưỡng tâm hồn. Nghe nhạc có thể giúp chúng ta giải trí, yêu đời, sống tích cực.

Nhưng ăn thì cũng phải có lúc bị… trúng thực. Chính vì vậy cũng có những bài nhạc được cho là mang lại tai họa được lưu truyền trong dân gian qua những lời kể. Bạn có từng nghe câu chuyện về bài nhạc Gloomy Sunday khiến người nghe tự sát? Đó là một truyền thuyết đô thị về bài hát mang lời nguyền tự sát. Bài hát này được sáng tác bởi nhà soạn nhạc người Hungary tên là Rezso Seress vào năm 1933 với lời gốc nói về nỗi đau chiến tranh. Phần lời mới sau đó được nhà thơ Laszo Javor viết lại với nội dung một chàng trai thương tiếc người yêu đã chết và muốn tự tử chết theo. Bài nhạc được phát trên các đài phát thanh tại Hungary và dịch ra nhiều thứ tiếng.

Truyền thuyết đô thị cho rằng sau khi bài hàt được ghi âm và phát trên sóng radio, số lượng người tự tử bỗng tăng một cách chóng mặt tại Hungary và Mỹ. Người ta cho rằng nó liên quan đến việc nghe bài hát này khiến nhiều đài gỡ bỏ bài hát này ra và lần lượt cấm phát sóng nó về sau. Ngày 11/1/1968, chính tách giả bài nhạc là Seress cũng tự tử bằng cách nhảy lầu.

Mặc dù số liệu về tự tử ở Mỹ và Hungary tăng vọt trong thập niên 30 được xác nhận là có thật nhưng nhiều chuyên gia cho rằng khó liên kết trách nhiệm với bài Gloomy Sunday vì đó cũng là thời điểm khủng hoảng kinh tế thế giới. Rất nhiều gia đình lâm vào cảnh thất nghiệp, không có tiền để sống nên dẫn tới tự tử để tự giải thoát. Vì vậy nếu có tác động thì bài hát chỉ là cú đẩy cuối cùng với những người vốn đã rất trầm cảm chứ không phải nguyên nhân chính dẫn đến tự tử. Tựa game Song of Horror hôm nay của chúng ta cũng nói về một bài nhạc mang đến tai họa như vậy nhưng nó còn kinh khủng hơn rất nhiều. Cốt truyện của Song of Horror bắt đầu vào buổi tối ngày 25/9/1998.

Đó là chiều thứ 6 và anh chàng Daniel Noyer mệt mỏi trở về căn hộ của mình sau một tuần làm việc. Anh đã nhận được điện thoại của Etienne Bertrand, cấp trên của anh ở nhà xuất bản. Ông ta có vẻ khá lo lắng nhờ anh đến nhà một tác giả lớn đang cộng tác với chỗ của anh làm để kiểm tra tình hình. Tác giả Sebastian P. Husher là một giáo sư đại học có tiếng và ông ta đang có hợp đồng viết sách với nhà xuất bản mà Daniel đang làm việc nhưng Etienne không tài nào liên lạc được với ông này.

Ông ta sợ có chuyện gì xảy ra nhờ sai Daniel đến tận nhà tìm hiểu. Daniel tỏ ra bực dọc vì kỳ nghỉ cuối tuần vừa bắt đầu đã phải chạy đi ra tận ngoại ô để tìm ông tác giả kia nhưng với sự cấp bách mà sếp yêu cầu anh đành lấy đồ đạc rồi ra xe ngay. Trên đường đi, Daniel hồi tưởng lại quá khứ của mình. Anh vốn là một nhà đầu tư nhưng vì mắc sai lầm nên mất hết tài sản rồi rơi vào nghiện rượu. Vợ anh là Sophie van Denend chịu không nổi phải đệ đơn ly dị. Anh không hề trách cô và cho rằng nếu anh ở vào vị thế đó anh cũng sẽ bỏ đi, cả 2 hiện vẫn là bạn bè và liên hệ thường xuyên với nhau.

Sau khi trị liệu tâm lý thoát khỏi con ma rượu, anh làm lại cuộc đời và tìm được một chân trợ lý biên tập của nhà xuất bản. Công việc khá vất vả nhưng dù sao cũng giúp anh có một cuộc sống ổn định. Daniel đến căn biệt thự cổ kính của giáo sư Husher, đây là một căn nhà cổ xây từ thời thuộc địa cho thấy chủ nhân của nó phải có một cái tầm nhất định. Theo những gì anh biết thì căn nhà này có đến 6 người cư ngụ bao gồm ông Husher và vợ Catherine, con gái lớn Julia, con trai nhỏ Saul. Hai người còn lại là quản gia Alexander Laskin và vợ là Masha, họ là người di cư từ Nga đến làm việc cho gia chủ 16 năm trước. Điều kỳ lạ là cửa nhà không đóng và toàn bộ căn nhà vắng lặng một cách bất thường.

Daniel vừa mở cửa vừa cất tiếng gọi nhưng không có ai trả lời. Căn nhà không một bóng người chỉ có tiếng nhạc văng vẳng từ một cái hộp nhạc ở đâu đó. Anh lần tìm vào đến phòng ăn thì thấy trên cánh cửa có cài một lá thư. Thư này do một người bạn tên Isaac Farber là chủ tiệm đồ cổ gửi cho Husher nhắc về món đồ mới nhất mà ông ta gửi đến. Đó là một cái hộp nhạc cổ mà ông vô tình mua được có vẻ rất thú vị nhưng ông không thể tìm thấy nguồn gốc cũng như tên bài nhạc đó. Bước qua cánh cửa có cài thư là phòng hút thuốc nhưng thật kỳ lạ là trên tường phòng có một cánh cửa nữa.

Theo lẽ thường chỗ này không thể có cửa vì phía sau nó là phòng ăn và không có không gian nào cho cánh cửa đó cả. Daniel tò mò mở cửa ra thì nó là cầu thang xuống hầm. Nhưng khi anh vừa bước vào thì cửa đóng lại và biến mất.

Anh bị giam nhiều ngày trong đó chỉ với tiếng nhạc ám ảnh cùng bóng tối đen kịt. Ba ngày sau, Sophie đến tìm Etienne báo rằng đã mất liên lạc với Daniel nhiều ngày. Etienne nói rằng lần gần nhất họ nói chuyện là khi ông ta nhờ Daniel đến kiểm tra vị giáo sư kia. Giờ thì đến cả Daniel cũng biến mất. Etienne cho Sophia địa chỉ nhà Husher và nói rằng ông cũng sẽ đến đó sau giờ làm việc. Buổi chiều tối ngày 28/9/1998, Alexander Laskin quay trở về nhà sau một chuyến đi dài.

Ông khá ngạc nhiên khi cả căn nhà vắng vẻ, thậm chí điện cũng bị tắt tối om. Không có ai trả lời ông trong khi hệ thống báo động đã bị ngắt. Ông bắt đầu tìm cách khởi động lại hệ thống điện và tìm xem mọi người đã đi đâu.

Càng tìm hiểu ông càng thấy nhiều dấu hiệu bất thường trong căn nhà quen thuộc mà mình đã phục vụ. Các vali được lấy từ tầng hầm lên còn xếp ngổn ngang như 1 người đang muốn chạy trốn gấp nhưng chưa kịp xếp đồ đạc vào. Mọi thứ trong nhà vừa bãi và đóng bụi như đã lâu chưa có ai dọn dẹp. Một số tờ ghi chú để lại cho thấy 2 đứa trẻ phát hiện một cánh cửa lạ, Julia đã bước vào đó rồi mất tích còn Saul thì khóa cánh cửa lại rồi giấu chìa đi để không ai bước vào đó nữa. Bà chủ Catherine dường như đang bị khủng hoảng tâm lý và cùng Saul trốn trong phòng ngủ, bà ta đập vỡ tất cả kính trong nhà dường như để ngăn cái gì đó thoát ra từ chúng. Vợ ông là Masha và ông chủ Husher thì không có dấu vết gì.

Mọi việc có vẻ bắt nguồn từ chiếc hộp nhạc của ông chủ nhà, giai điệu của nó khiến cho những người nghe thấy là vợ và 2 con của ông chủ bị ám ảnh, không thể dừng tiếng nhạc trong đầu và bắt đầu thấy một thế lực ma quái đuổi theo mình. Chính Alexander cũng cảm thấy thế lực này tồn tại trong nhà khi ông cũng liên tục bị nó truy bắt. Có lúc là tung ra từ phía sau cánh cửa, có lúc bất ngờ tấn công khiến ông phải trốn vào tủ áo. Ông ta tìm thấy thêm những lá thư từ Farber cho thấy ông chủ tiệm đồ cổ đã phát hiện ra điều bất thường của hộp nhạc và cảnh báo bạn mình không được mở ra nghe giai điệu đó. Sau khi đi khắp nhà tìm cách giải câu đố của Saul để lại, Alexander đã tìm được 5 con búp bê giúp mở ngăn bí mật trong nhà búp bê.

Đó là nơi Saul giấu chiếc chìa khóa mở cánh cửa kỳ lạ kia. Cánh cửa đã xuất hiện ở phòng hút thuốc khi Alexander cầm chìa khóa trong tay, ông ta mở cửa đi xuống hầm thì tìm ra Daniel đang kiệt sức ngất xỉu bên trong. Daniel được nhanh chóng đưa đến bệnh viện, và tỉnh lại sau một thời gian được cấp cứu. Etienne, Sophie, Alexander đứng bên giường bệnh và bọn họ bắt đầu bàn xem chuyện gì đã xảy ra.

Masha, Cetherine, Julia, Saul đều đã biến mất và theo lá thư mà Daniel đưa ra có vẻ nó liên quan đến hộp nhạc do Farber gửi đến. Họ phải tìm ra người đàn ông này vì dường như bất cứ ai nghe giai điệu từ nó đều sẽ bị bóng đen bí ẩn truy đuổi. Tối ngày 1/10/1998, Erica Farber trở về cửa tiệm đồ cổ của cha.

Do là buổi tối nên tiệm đã đóng, cô phải tìm chìa khóa dự phòng về vào trong. Nhưng thật kỳ lạ là cha cô thường tắt đèn cẩn thận trước khi đóng tiệm, nhưng sao hôm nay đèn lại sáng? Kiểm tra camera an ninh cô thấy một bóng đen bay từ trong cửa phòng trưng bày cổ vật ra ngoài trong khi cửa không hề mở và căn phòng đó được khóa chặt Cô cũng tìm được thư gửi từ ông Husher báo rằng ông phải trả lại chiếc hộp nhạc cho ông Farber. Ông tin rằng cách để giải lời nguyền là trả nó về cho chủ gốc của nó, ông trả nó về cho Farber và ông Farber phải lần theo danh tính chủ đã bán nó để trả lại.

Cha cô cũng ghi lại rằng ông vấp phải ám ảnh từ chiếc hộp nhạc đó. Ông đã mua đấu giá một chiếc tủ cổ có dính máu và bên trong tìm thấy chiếc hộp nhạc kỳ lạ này bên cạnh một số đồ lặt vặt khác. Ông đã rửa sạch máu trên rồi tủ cất vào tầng hầm vì vậy muốn tìm lại nó cần phải có luminol để lần theo dấu máu.

Trong những lời nhắn được ghi lại, cha cô cho thấy rằng ông đang bị ám ảnh bởi một thứ gì đó rất khủng khiếp, ông liên tục gặp ác mộng và không còn phân biệt được đâu là tỉnh đâu là mơ. Các báo cáo của bảo vệ cũng cho thấy ông Farber có những biểu hiện bất thường như đi lang thang giữa đêm trong vô thức. Ông Farber dường như cũng đập vỡ tất cả kính trong nhà mình. Bản thân Erica cũng bắt đầu cảm thấy bị thế lực hắc ám tiếp cận. Ngoài việc bị tràn ra từ cánh cửa hay phải trốn trong tủ, cô còn trực tiếp gặp những con quỷ gớm ghiếc.

Chúng bị mù và dò theo hơi thở nên cô đã nhịn thở chờ chúng bỏ đi mới có thể thoát được. Erica quay lên căn hộ của mình ở khu nhà chung cư phía sau cửa tiệm và tìm được lời nhắn của cha cô về việc điều chế luminol. Ông không tìm ra chìa khóa tủ để hóa chất của cô nên nhắn rằng khi cô về hãy nhanh chóng chế ra rồi mang lên nhà cho ông.

Erica mở tủ chế xong luminol nhưng không tìm được cha cô trên căn hộ của ông, phòng làm việc thì bị khóa chặt không thể mở. Cô đành phải tự mình xuống hầm dùng bóng đèn tia tử ngoại và phun luminol lần theo vết máu để tìm đến căn phòng chứa chiếc tủ cổ. Thế lực bóng tối cũng rất mạnh ở tầng hầm cho thấy chiếc tủ và cái hộp nhạc có liên quan mật thiết đến chúng. Erica tìm được chiếc tủ có dấu máu nhưng chiếc hộp nhạc thì không có ở đây mà thay vào đó là một lời nhắn từ ông Farber bảo cô lên phòng làm việc của ông. Đúng lúc này các bóng ma lại tràn đến truy đuổi, Erica phải nhặt một chiếc xà beng rồi đục cánh cửa gần đó chạy thoát thân.

Trở lên nhà, cô dùng xà beng phá cửa phòng làm việc để tìm ông Farber. Nhưng cô nhận ra mình đã quá trễ, ông Farber đã treo cổ tự vẫn bên cạnh chiếc hộp nhạc bí ẩn. Nhóm bạn của Daniel đã đến tìm và gặp Erica, họ tìm được danh sách mua hàng của ông Farber. Nó ghi rằng người bán là một gia tộc quyền thế cũ có tên LeGrant. Daniel liền tiếp nhận chiếc hộp và cùng Erica mang nó trở về biệt thự của gia tộc này. Căn nhà khá hoang phế đúng kiểu một gia tộc xuống dốc, tiếp anh ở cửa là bà Ariadne LeGrant-Amsberg.

Đó cũng chính là tên được khắc trên hộp nhạc, nó cho thấy bà chính là chủ nhân đích thực. Bà lão tỏ ra khá bí ẩn khi nhận chiếc hộp nhạc một cách hững hờ và hỏi lại Daniel nghe nó chưa. Khi biết rằng anh đã nghe giai điệu bên trong bà buông một câu như thở dài trước khi đóng cửa “anh ta đã nghe nó”. Cho rằng mọi thứ đã xong khi trả vật về chủ cũ và trả lời nguyền về với nguồn gốc của nó, Daniel đến nhà Sophie xin ngủ nhờ vài hôm để xem tình hình.

Giữa đêm anh thức dậy thấy một phụ nữ đứng ở góc phòng nhưng khi anh gọi tên Sophie và bật đèn thì người đó biến mất. Sophie lúc này từ bên ngoài bước vào vì tiếng anh gọi. Daniel nhận ra mình không phải đang mơ mà đang rơi vào trạng thái ảo giác không phân biệt được mơ và thực giống như Farber đã mô tả. Nó cho thấy anh vẫn mắc lời nguyền và cái kết giống Farber đang đến gần. Manh mối giờ đây chỉ còn lại ông Husher đang mất tích, anh chỉ còn cách đến trường đại học Nghệ Thuật – Nhân Văn (State University of Arts and Humanities) nơi ông ta làm việc ngay trong đêm để tìm xem có để lại manh mối gì không. Tại đây, anh gặp 2 phụ tá của giáo sư Husher là Grace và Nassiri đang ở lại làm việc khuya.

Hai người này thừa nhận họ cũng cảm thấy vị giáp sư tỏ ra rất lạ trong những ngày gần đây nên đồng ý giúp đỡ. Trong mớ tài liệu còn để lại trên bàn của Husher, ba người tìm ra các trang ghi chép về chiếc hộp nhạc và một dãy số lạ là AA 375 được đánh dấu. Nassiri nhận ra đây là cách ghi danh mục của kho tài liệu về tiểu sử của trường nằm ở tầng hầm. Daniel liền rời phòng đi xuống kho lưu trữ để tìm cái mà Husher đã phát hiện. Tại đây, anh nhận ra người gác đêm là Maxwell cũng gặp các hiện tượng lạ và mất tích.

Daniel phát hiện một cánh cửa giả từ trong một hình chiếu, khi vào đó anh gặp cái xác khô của Maxwell bị kẹt bên trong. Anh gỡ lấy cánh tay của cái xác để dùng làm neo cho cần gạt mở cửa phòng tư liệu đồng thời gỡ lấy chiếc nhẫn trên bàn tay đó. Theo địa chỉ mà Husher ghi lại, Daniel tìm được bộ sách tiểu sử các gia tộc quyền thế của châu Âu trong đó có quyển nói về nhà LeGrant. Quay về phòng làm việc, cả 3 đọc sách và nhận ra gia tộc này kết thúc ở đời của Argos LeGrant chính là cha của bà Ariadne. Sách nói rằng Argos là một người đam mê các hiện tượng siêu nhiên đi thám hiểm khắp thế giới để tìm những hiện tượng kỳ bí.

Trong chuyến đi cuối cùng ông ta không mang gì trở về trừ một điệu nhạc làm quà cho con gái lớn là Elayne và đứa con gái mới sinh Ariadne. Họ cũng tìm được một dòng ghi chú của Husher là tìm trong kho lưu trữ báo chí. Daniel lại tiếp tục lên đường đến kho lưu trữ các bài báo của trường đại học.

Các bóng đen cũng tiếp tục theo đuổi anh đến đây. Anh thấy một ảo giác về một phụ nữ bò trên vũng máu ngay giữa sảnh khu lưu trữ rồi biến mất. Sau đó là một luồng khí vô hình đeo bám lấy anh khiến anh cực kỳ sợ hãi và nghiêm trọng hơn là một ảo ảnh động đất rung chuyển cả tòa nhà kèm tiếng gào thét từ địa ngục. Tại nhà vệ sinh nữ của khu này, Daniel nghe tiếng kêu cứu của một người đàn ông trong một ngăn khóa cửa. Anh thử thả chiếc nhẫn của Maxwell vào thì người đó nhận là nhẫn của mình rồi đưa cho anh chùm chìa khóa các phòng ở khu vực này. Điều kỳ lạ là khi cánh cửa bật mở thì không có ai bên trong, dường như Maxwell cũng đã bị bóng đen đó bắt đi.

Ngay sau đó Daniel bị đám mây bóng đen ập tới kéo xuống sàn nhưng anh may mắn thoát được. Tìm được đến kho tư liệu, Daniel lần theo tờ đăng ký mượn tài liệu của Husher để tìm ra cuộn vi phim chứa các bài báo từ những năm 1910 – 1920. Anh tìm thấy bài báo về cái chết của cả gia đình LeGrant nhưng thế lực nào đó tạo ra một hình ảnh kinh dị rồi chiếc máy bị nổ. Daniel phải tìm đến một máy khác để đọc bằng được bài báo trên. Theo đó ông Argos cùng vợ và con gái lớn đã thiệt mạng trong căn nhà nghỉ dưỡng của gia tộc, người ta cho rằng họ bị cướp tấn công rồi sát hại.

Cả gia đình chỉ còn đứa con gái sơ sinh là còn sống sót và được cảnh sát tiếp quản. Trở về phòng làm việc, Daniel tìm thấy một manh mối khác từ lời nhắc của thư viện. Họ nhắn ông Husher quay lên thư viện dọn dẹp chiếc máy đánh chữ mà ông mang lên đó nghiên cứu tài liệu. Daniel liền tìm đến thư viện trường hy vọng tìm được thêm gợi ý.

Tại đây, anh nhận thấy các bóng đen đã nhiễm vào những dãy tủ sách tạo thành những cái bẫy vô hình. Ai đi ngang sẽ bị nó kéo vào trong. Sau khi tránh né thành công các cạm bẫy, Daniel tìm đến chiếc bàn nơi Husher nghiên cứu tài liệu và tìm ra một quyển sách của 2 tác giả vốn là đồng hành thân tín của Argos. Họ kể lại nhiều chuyến phiêu lưu cùng nhau và chuyến đi cuối cùng là tìm về tu viện thánh Cecilia nơi xảy ra một sự cố kỳ bí về một bài nhạc bị nguyền rủa. Ngày 25/9/1998, ông Husher tìm đến khu tu viện đổ nát mang tên thánh Cecilia. Đây là vị thánh của đạo công giáo bảo trợ cho âm nhạc, chính vì vậy vào năm 1912 tu viện này đã tổ chức một buổi hòa nhạc tôn vinh cô.

Tuy nhiên một bài nhạc kỳ lạ được chơi tại buổi hòa nhạc đã khiến tất cả những người tham gia bị chết hoặc biến mất bí ẩn. Tu viện này cũng bị bỏ hoang sau sự cố đó. Argos không trực tiếp tham gia mà tìm đến vì nghe thông tin vào năm 1913, hẳn ông ta đã tìm thấy gì đó liên quan đến bài nhạc chết người kia. Husher lần mò trong những tòa nhà cũ giữa cái rét căm căm của phương bắc, tu viện tuy đã đổ nát sau gần 100 năm bị bỏ hoang nhưng vẫn còn lưu giữ các tư liệu còn lại từ các tu sĩ. Ông tìm được một ghi chép nói rằng các tu sĩ đã dùng 1 cách để kiểm tra xem họ bị quỷ ám nặng đến đâu. Đó là trò chơi trước gương.

Một người ngồi trước gương vào buổi tối cùng chiếc đèn hoặc nến. Họ sẽ nhìn vào gương rồi liên tục tắt, mở đèn để tìm dấu hiệu khác lạ. Sau nhiều lần liên tục sẽ có lần xuất hiện điều lạ và nhờ đó họ có thể biết được ác quỷ ám họ đến mức nào qua hình ảnh trong gương. Ông Husher tìm thấy cái bàn có một tấm gương trên khu phòng ở của tu sĩ và quyết định thử kiểm tra xem mình còn kéo dài được bao lâu nữa.

8 ngày sau, Daniel cùng Sophie và Etienne đến tu viện tìm tung tích của Husher. Họ gặp ông Ernest Finnegan là bạn thân của Husher. Ông già nói rằng Husher đã nhờ ông dẫn đến đây nhiều ngày trước rồi biến mất, đó là một chuyện kỳ lạ vì trong các chuyến đi trước thì Husher thường cùng ông quay về mỗi khi xong việc. Cửa trước bị kẹt do quá cũ nên Daniel đánh liều trèo qua một chỗ tường đổ lọt vào sân tu viện. Anh phát hiện trong tu viện vẫn còn dấu vết của thảm họa năm xưa, xác của một số tu sĩ vẫn còn nằm lại đây trong tình trạng đã phân hủy. Anh tìm ra cánh cửa giống hệt cửa đã nhốt mình ở nhà của Husher nhưng lần này nó có tới 4 ổ khóa khác nhau.

Tại sân của tu viện, anh gặp bóng đen quen thuộc nhưng trong bộ dạng mặc áo trùm đầu của tu sĩ. Nó vô hình nên anh phải dùng tấm gương để theo dõi và dùng chiếc đèn của ai đó để lại trên bức tượng để chiếu vào thiêu cháy nó. Daniel phát hiện các tư liệu kể lại hậu quả của thảm họa trong đêm nhạc năm xưa. Các tu sĩ trực tiếp nghe bị phát điên khiến những người còn lại phải nhốt họ vào khu nhà ở của tu sĩ rồi khóa cửa lại bằng 4 ổ khóa. Các chìa khóa được trao cho 4 nhân vật cấp cao của tu viện nắm giữ nhưng những người ở bên ngoài cũng dần dần bị dư âm của bóng đen ám ảnh lần lượt.

Tiếng la hét của những người bị nhốt, tiếng nhạc vang trong đầu cùng các ảo ảnh đã khiến họ giết nhau rồi biến mất dần cho đến người cuối cùng. Nguồn gốc của bài nhạc kia cũng được xác định qua ghi chép của người chơi đàn violin của dàn nhạc. Đó là một bài nhạc cổ được tìm thấy trong một thư viện từ thời đế quốc Byzantine được viết bằng ký hiệu của Byzantine cổ. Họ đã phải dịch lại thành các nốt ký âm hiện đại để chơi bằng dàn giao hưởng. Bản thân người chơi violin đã cảm thấy bất an khi luyện tập riêng. Người này lo ngại sự cộng hưởng của nó khi chơi trong dàn nhạc đầy đủ trong ngày biểu diễn chính thức.

Sau khi xác định được vị trí đặc xác của 4 người giữ chìa khóa và lấy được chúng, Daniel mở cánh cửa dẫn vào khu nhà ở của tu sĩ. Anh nhận ra mình lạc vào cõi ảo mộng khi dãy hành lang dường như dài vô tận và các căn phòng có chứa nhiều xương người. Một trong những căn phòng còn cho thấy cái bóng trong gương của anh tự sát bằng cách cắt cổ.

Daniel tìm thấy Husher nằm trong một căn phòng nhưng nhận ra ông ta đã chết, không có ai đến giải thoát cho ông ta kịp như Alexander đã giải thoát Daniel trước đây. Trong khi lang thang tìm đường ra, Daniel lạc vào một căn phòng có một phụ nữ và một bé gái đang ngồi vẽ. Trên bàn là một quyển sách, bên trong là nội dung nhật ký của Argos LeGrant. Daniel liền cất nó vào người và sau một vài nỗ lực anh tìm được đường thoát khỏi khu nhà.

Daniel trở về nhà, tiếp tục bị bài nhạc và bóng ma ám ảnh. Trong một giấc ngủ anh nhìn thấy một cánh cửa khổng lồ bằng đá có hoa văn kỳ lạ. Nó mở ra và bên trong là bóng đen kia đang đứng chờ anh.

Daniel tỉnh dậy và hiểu rằng số ngày sống của mình không còn bao nhiêu nữa. Dựa vào nội dung ghi trong nhật ký thì Argos cùng gia đình đã nghe bài nhạc đó. Ông bị nó ám ảnh và dùng búa tạ đập vỡ tường tầng hầm để tìm nguồn phát ra tiếng nhạc. Sau bức tường ông thấy vợ và con gái lớn của mình ngồi cạnh hộp nhạc. Điều đó có nghĩa là 2 người trên nhà đang ngồi bên nôi của Ariadne chắc chắn không phải vợ và con gái thật của ông. Hoảng sợ, Argos cầm búa chạy lên nhà giết chết 2 kẻ giả mạo kia nhưng khi ông quay xuống giải thoát cho vợ con thì không thấy ai ở đó cả.

Ông chợt nhận ra sự ám ảnh đã tạo ra ảo ảnh khiến ông giết vợ con mình. Quá đau khổ ông đã treo cổ tự tử ngay sau đó. Cuối quyển nhật ký, Daniel tìm thấy một tờ giấy ghi lại thông tin về bác sĩ Berenice Prestegard làm việc tại bệnh viện tâm thần Jeremy Hartwood.

Đây là nơi tiếp nhận và điều trị cho Ariadne suốt nhiều năm sau biến cố gia đình. Bản thân quá yếu để đi tiếp nên anh gọi điện cho Sophia nhờ tìm đến bệnh viện này xem có sót lại manh mối gì không. Bệnh viện đã bị giải thể và bỏ hoang một thời gian sau khi chiến tranh thế giới thứ 1 kết thúc nên việc lục lọi không quá khó hay gây chú ý.

Sophia tìm đến bệnh viện và nhận ra tổ tháo dỡ năm xưa đã phải bỏ ngang việc vì gặp phải những hiện tượng lạ. Nữ bác sĩ Berenice Prestegard đã rất hứng thú với Ariadne nên đã làm các thí nghiệm về phản ứng của cô bé với hộp nhạc. 5 người tham gia thí nghiệm nghe hộp nhạc cùng Ariadne đã biến mất khỏi phòng giam một cách bí ẩn sau khi thay đổi hành vi do bị ám ảnh bởi bài nhạc.

Với việc Ariadne không hề suy suyển khi nghe hộp nhạc, nhóm nghiên cứu kết luận cô bé đã nghe hộp nhạc khi còn quá nhỏ nên nó đã khắc vào tiềm thức cô bé một thứ rất khác so với cách mà con người bình thường được nuôi dưỡng. Chính vì vậy cô bé tương thích bài nhạc trong khi những người khác đều mất mạng. Trong cuốn băng quay lại cảnh một buổi phỏng vấn với Ariadne, căn phòng trông giống hệt căn phòng mà Daniel thấy khi nhặt quyển nhật ký của Argos.

Cô bé cũng vẽ nhiều bức tranh khó hiểu trong đó có cả tranh vẽ Daniel và một bức tranh sau đó được tìm ra là giống bức vẽ trong một hang núi cổ đại từ hàng chục ngàn năm trước. Điều này cho thấy cô bé có những hiểu biết kỳ lạ trải dài từ thượng cổ đến tương lai. Bác sĩ Berenice cũng nghiên cứu quyển nhật ký của Argos và tìm ra rằng trong chuyến đi đến tu viện, ông ta đã tìm được phần sót lại của nhạc phổ. Ông liền thuê một chiếc tàu du lịch và tổ chức một buổi diễn lại bài nhạc đó. Không có gì xảy ra nên Argos cho rằng câu chuyện ở tu viện là do bọn tu sĩ sân si mà giết nhau rồi đổ thừa cho bài nhạc. Ông ta không hề biết sau khi ông rời đi thì một sự cố đã xảy ra khiến con tàu đắm kéo theo tất cả hành khách trên đó.

Argos cho ghi lại bài nhạc rồi thuê người làm thành hộp nhạc để mang về cho gia đình nghe hàng ngày như một sự giễu cợt các thầy tu ngu ngốc. Ariadne cũng nhắc về một nơi gọi là “nơi đó” (There) và khuyên nữ bác sĩ muốn hiểu sự thật thì hãy đến phòng của cô bé tại nhà LeGrant rồi ngủ lại đó. Vị bác sĩ đã thu âm lại những đêm ngủ tại đó và cuối cùng tìm ra bí mật của thực thể hình người màu đen này. Nó được gọi là The Presence, một thực thể bí ẩn sống tại “nơi đó”. Berenice trong giấc mơ cuối cùng đã tìm được “nơi đó” và nghĩ ra cách hóa giải lời nguyền là mang chiếc hộp nhạc trả về cho The Presence nhưng trước khi kịp làm điều đó vị bác sĩ rơi vào giấc ngủ rồi biến mất. Sophie gọi điện báo với Daniel điều vừa tìm được.

Daniel lập tức quay lại biệt thự gia tộc LeGrant tìm Ariadne. Dù xe bị hỏng giữa đường như có ai đó muốn ngăn việc anh đang làm nhưng cuối cùng anh vẫn tìm đến được căn nhà. Ariadne ngồi ở phòng khách và nói rằng bà để hộp nhạc ở phòng mình trên lầu. Daniel bước vào căn phòng, đó cũng là nơi mà bác sĩ Berenice ngủ lại nhiều năm trước. Anh dùng tấm gương trong phòng thực hiện lại nghi thức mà Husher đã làm trước khi chết. Daniel nhận ra mình bị đưa đến một cõi kỳ lạ với cánh cửa đá khổng lồ.

Daniel lần lượt gõ cửa các căn phòng xung quanh đánh thức các nạn nhân trước đó là Husher, Farber, Berenice, Argos khiến họ thức tỉnh để hoàn tất cơn ác mộng của mình. Cánh cửa đá sau đó mở ra và Daniel bước đến mỏm đá trong cảnh nhật thực đen tối. Anh để lại hộp nhạc rồi nhanh chóng chạy thoát khỏi cơn sóng bóng đen đuổi theo định bắt anh ở lại. Thoát được trở về thực tại, Daniel xuống nhà gặp Ariadne và báo rằng mọi thứ đã kết thúc. Anh thiếp đi vì mệt mỏi và khi thức dậy thì trời đã tối. Ariadne nói rằng Daniel không nên bật đèn vì “nó” không thích ánh sáng.

Bà ta lấy ra một chiếc hộp nhạc và mở nó lên. Daniel hoảng sợ đưa tay bật đèn nhưng chỉ kịp thấy chiếc hộp nhạc ghi tên Elayne, thì ra Argos đã đặt làm 2 chiếc hộp nhạc cho 2 đứa con gái của ông ta chứ không phải 1 cái. Daniel bị bắt vào bóng đêm và xuất hiện tại nhà của Husher.

Đó là lúc Alexander đang cố đóng cánh cửa ngăn bóng đen tràn qua. Daniel nhận ra rằng mình đã trở thành một phần của The Presence. Nếu bạn xem kỹ diện mạo của The Presence có thể thấy nó khá giống diện mạo mô tả của Hastur - The Unspeakable One. Đó là một trong các thần của thế giới Cthulhu Mythos phát triển từ tiểu thuyết Lovecraft.

Nó được miêu tả là một thực thể thần thánh có diện mạo mặc áo choàng trùm đầu màu vàng và phần chân là các xúc tu tua tủa. Tạo hình này khá giống với tạo hình bóng ma xuất hiện trong sân tu viện mà Daniel phải dùng gương để nhìn thấy. Trong cốt truyện Song of Horror, The Presence cũng được mô tả như một thực thể cực mạnh xuất hiện từ thượng cổ và thao túng con người qua bài nhạc ma quỷ.

Kiểu đặt bối cảnh này rất giống với phong cách tiểu thuyết Lovecraft. Đến đây liệu có bạn nào định tìm hiểu và thử trải nghiệm giai điệu tử thần trên như anh chàng Daniel không? Riêng Mọt tôi nhận định rằng, thế giới là bao la rộng lớn. Có rất nhiều chuyện vượt ngoài tầm hiểu biết của chúng ta.

Nhưng không phải việc gì cũng nên tìm hiểu. Biết vừa đủ thôi, lại có cái kết có hậu hơn nhân vật chính trong Song of Horror đấy. Để cảm ơn các bạn đã lựa chọn Mọt Game trong vô vàn kênh giải trí ngoài kia, Mọt sẽ ra video đều đặn vào lúc 18h thứ 3 5 7 Cn hàng tuần. Xin chào và hẹn gặp lại các bạn ở những clip tiếp theo.

2021-11-29

Show video